Đầu óc tay chân không một giây ngưng nghỉ
Để trái tim như chim non thôi rên rỉ
Vì một ai kia lặng lẽ bước xa rồi
Em tự nhủ lòng mọi chuyện sẽ ổn thôi
Anh đã khác rồi...em cũng sẽ khác
Gió sẽ lặng hàng cây thôi xao xác
Để ai kia bớt lạnh khi đông về
Và rồi những ngày dông dài với nỗi nhớ chán chê
Em sẽ lại trở về em như trước
Như những ngày không có ai kia... tay trong tay bước
Không cái ôm cũng chẳng an ủi vỗ về.
(Lê Phương Thảo)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét