Em đã hiểu tình yêu vốn dĩ chẳng thật thà
Đâu phải nói yêu là một đời ở lại
Đâu phải cứ chân tình là nhận lại những thiết tha
Ngày anh không còn thương em
Thành phố vẫn rực rỡ màu hoa
Những con đường, xa vẫn cứ xa
Chỉ lòng em dường như ngắn lại
Không còn ai hôn em những khi em sợ hãi
Không còn ai biết em hát mãi những câu buồn...
Ngày anh không còn thương em
Em thành kẻ cô đơn!
Một mình lang thang trong mảnh vườn hồi ức
Đôi khi em nghĩ giá như mà hiện thực
Không là thước phim nhức nhối đau lòng...

Ngày anh không còn thương em, anh có biết không!
Bầu trời những xanh mà lòng em đầy bão
Hoá ra hẹn thề vốn chỉ là huyền hão
Ngày anh không còn thương em chiếc áo cũng buồn...
Ngày anh không còn thương có nhiều lắm, lắm luôn
Những câu buồn mà anh không hề biết
Em không nói đâu phải lòng không mệt
Ngày anh không còn thương em... em đã biết đau lòng..
Thoa Pyo
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét