Chuyến xe đưa tiễn tháng mười một đi xa mang đầy lưu luyến
Người lỡ tay, để tuột mất sợi dây
bong bóng bay vụt lên bầu trời rồi vội vàng tan biến.
Ký ức cũng nổ tung
Không khó để hình dung
Nỗi sợ hãi ẩn sâu trong mắt người
Khi tháng mười hai về choáng ngộp cả không gian.

Ông bà người già rồi
cha mẹ người không còn trẻ nữa
Hạnh phúc nằm lặng yên bên trong cánh cửa
Có thể bỏ trốn bất cứ lúc nào.
Vậy nên, hãy yêu thương đi khi đời này giông bão
ập đến bất ngờ
Hãy trân trọng tất cả những gì mình đang có
mất rồi khó mà tìm lại.
Cuộc đời này không gì là mãi mãi
Tuổi tác lại càng không!
Tháng mười hai rồi, còn chần chừ gì nữa
hãy sưởi ấm mùa đông!
(Ziken)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét