Ngay cả lúc trái tim mình đau nhất
Ngay cả khi nỗi buồn là có thật
Cũng cần một người thực dạ sẻ chia.
Người đàn bà nào cũng ước mơ giống như ai đó ngoài kia
Chẳng nhận ra nụ cười họ cũng giống mình thôi giấu bao nước mắt
Ai cũng có nỗi buồn góp nhặt
Chẳng dám nói ra bởi sợ ai cười

Người đàn bà nào cũng tự vẽ cho mình hạnh phúc xa xôi
Bởi những đôi môi đầy phấn son giả dối
Mà ánh mắt nỗi buồn vương thật vội
Lại tự cất đi cho chỉ một mình.
Có những ngày người đàn bà ánh nhìn như cỏ rối
Những nỗi đau xước vào tim thật vội
Chẳng biết mình
Sẽ về đâu?
Nghinh Nguyễn
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét