Từ lúc ban đầu mình đều ngộ nhận
Anh muốn thôi những tháng ngày vướng bận
Em thích điều mới mẻ giữa trần gian .
Chinh phục, kiếm tìm, môi mắt đa đoan
Ai cũng tưởng nắng vàng đong nỗi nhớ
Nên nhắm mắt yêu, bàn tay úp mở
Chọn một số khi súc sắc quay tròn.
Có lẽ nào .. ta yêu bởi cô đơn ?
Muốn được sớt sẻ nỗi buồn, thương hại
Tưởng trái tim đã trưởng thành, nhẫn nại
Đổi lấy đôi điều mới mẻ, trẻ con.

Đứng giữa chênh vênh buông - nắm, mất - còn,
Em chợt thấy tâm hồn nhau thật khác
Không có đơn sơ, chẳng hề mộc mạc
Cuộn rối tình này ai gỡ đây, anh ?
Hai chúng ta, hai đường thẳng song hành
Em trầm mặc với ngày xanh đã úa
Hạnh phúc ngang qua khẽ khàng bên cửa
Mỉm cười trao em lời hứa chưa từng.
Chúng mình là người yêu hay người dưng ...
Khắc Ghi
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét