Là lòng đầy bão giông
Giọt lệ nuốt vào trong
Chỉ mình ta mới hiểu

Người ta hay dè bỉu
Người ta chẳng thương mình
Nên thôi đành cam chịu
Cho tròn kiếp nhân sinh
Đời buồn như lá cỏ
Người dưng lại vô tình
Tim ta thành sỏi đá
Đón chờ ngày bình minh
__T.D__
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét