Đến câu thơ cũng có lúc nhọc lòng
Ngoài nhân thế nhiều tính toan, vị kỷ
Và lòng người nông cạn tựa dòng sông..

Đời khổ lắm, khóc được gì, em nhỉ?
Đã lớn khôn, đã đi đủ bốn mùa
Bao thứ chuyện không được như mình nghĩ
Thì sá gì..khi đi giữa cơn mưa..
Đời buồn lắm, nên cứ ngoan, em nhỉ?
Ngoan như ngày em còn ngủ trong nôi..
Trăm năm ấy còn nhiều điều xa xỉ
Em hãy ngoan như thuở mới chào đời..
(Mưa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét