Chúng ta xa nhau phần nhiều vì duyên số
Ai đó bảo rằng mệnh em rất khổ
Nên chắc là... chẳng có chỗ cho những ấm êm.
Em cũng đâu có lý do gì để phải nhớ thêm
Vì đã xem là người dưng nước lả
Bước qua nhau trong vội vàng tất tả
Những vấp ngã đầu đời, đau đấy, nhưng sẽ chóng lành thôi.

Em đâu có lý do gì để thấy đơn côi
Cuộc sống ngắn, hạnh phúc nào phải do một người mang đến
Đã một thời em xem anh là định mệnh
Như bây giờ, có người xem em là một phần cuộc sống của họ, vậy thôi.
Ai đó bảo rằng cuộc đời bạc như vôi
Người ta phụ mình rồi vẫn an nhiên hạnh phúc
Em lại tự thấy mình sung túc
Bởi đủ đầy tha thứ, bao dung.
Đã lâu lắm rồi em chẳng còn nhớ về những ngày bước chung
Mới chợt nhận ra hết yêu không phải là hận nhau
mà là tận cùng quên lãng
Là xếp ai đó vào dĩ vãng
Lâu thật lâu trong đời, mới tản mạn nhớ quên.
Lê Hồng Mận
~~~
Trả lờiXóaPHẢI QUÊN
Em gửi muộn sầu vào thơ
Chờ xem ai đọc ai hững hờ bấm thích
Em đưa vào cơn mưa rả rích
Những trò chơi tinh nghịch của một thời
Em cất vào ngăn kéo thuở xa xôi
Những chát đắng đơn côi và ly biệt
Riêng kỷ niệm của tình đầu tha thiết
Vẽ lên cánh cửa thời gian bằng những nét nhạt nhòa
Tất cả đã phôi pha
Có nhiều nhặn gì nữa đâu mà sắp xếp....
.... Em phải quên....
.....Em sẽ quên...,