Bởi người ta không còn cần em nữa
Người em nghĩ đó chính là một nửa
Nhưng thực ra vốn chẳng thuộc về mình.
Sao em chẳng cười hướng về phía bình minh
Nắng sinh ra_ để làm hồng môi em đó
Cứ ôm lấy nỗi dày vò trăn trở
Người đó có quay về, có hiểu cho em đâu ?
Thôi đừng trông vào những phép nhiệm màu
Đừng vội so những thiệt hơn trước mắt
Xòe tay ra _ sẽ có người rất thật
Nắm tay em, đi đến hết cuộc đời...

Rồi em sẽ thấy , chuỗi ngày tới là những ngày vui
Laị thấy cuộc đời đáng yêu, ý nghĩa
Bởi ngay đây đang có người như thế
Cần em hơn, hơn cả bản thân mình
Rồi em sẽ dịu, dịu lại vết thương lòng
Đừng nhìn lại phía sau, về những điều đã cũ
Vẫn thầm mong cho lòng em sớm hiểu
Có một người đang lặng lẽ ...thương em
Dẫu biết rằng em chưa thể nguôi quên ....
(Vá Lại Vết Thương Lòng )
Phong Ba
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét