Để không phải loay hoay với trăm ngàn nỗi nhớ
Cũng có khi muốn được vài giây ngừng thở
Để biết cuộc sống này vốn rất mong manh.

Đôi khi muốn tự mình là những chông chênh
Và biết cách quên những điều không nên nhớ
Đôi khi khao khát làm một kẻ không hề biết sợ
Để dám yêu thương cả gian dối, lọc lừa.
Muốn làm những cơn mưa
Buông mình vào lòng nắng...
Vân Jenny
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét