Tháng rét ngọt của ngày xuân mới chớm
Tia nắng ấm dường như không còn trốn
Chút gió heo may bối rối dọc đường về.
Tháng hai rồi nên em hứa sẽ quên đi
Quên nỗi nhớ niềm vui những yêu thương sâu lắng
Quên tất cả hành trang trong từng cơn gió thoảng
Quên giận hờn những nhung nhớ bâng khuâng.
Tháng hai rồi em còn nhớ anh hơn
Tháng của đôi lứa yêu nhau hạnh phúc
Tháng vào xuân tháng của ngày họp mặt
Em nhớ ra rồi tháng của những niềm vui.
Tháng hai rồi em vẫn nhớ không nguôi
Chắc chắn thế vì em không thể khác
Em nhớ anh ngay trong từng ánh mắt
Cách anh cười cả lúc dỗi cũng khó quên.
Tháng hai rồi em gửi câu yêu thương
Gửi anh nhé lời yêu không dám nói
Gửi nỗi nhớ tràn đầy tim dẫu vội
Gửi cho anh gửi hết những vui buồn.
(Phương Lý)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét