Đôi tình nhân nắm tay, cứ đi dài trên phố
Riêng em vẫn một mình một bước
Giữa cái lạnh run người mong lắm một vòng ôm.
Chẳng phải đông này mà cả những đông xưa
Em vẫn bước một mình đi lặng lẽ
Có tiếng gió xen tiếng cười khe khẽ
Em bỗng chạnh lòng và da diết nhớ anh.

Mình xa nhau cũng vào một ngày đông
Anh quay bước giữa dòng người vội vã
Em đứng lặng nghe tim mình bật khóc
Nước mắt chực trào gọi mãi chẳng thành tên.
Mình hẹn nhau khi xuân ấm áp hơn
Cùng viết tiếp câu chuyện tình dang dở
Từ đó đến nay bao đông qua xuân tới
Chẳng thấy anh về ngoài câu nói chờ nhau.
Em sẽ chờ anh qua nốt đông này
Bởi con gái có thì thôi anh ạ
Mong xuân tới khi trăm hoa đua nở
Anh sẽ trở về khỏi dang dở tình xưa
Thy Nguyên
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét