Đau đớn lắm phải không
Chiều vừa đi qua ngõ...
Nắng cuối cùng tìm điều gì trong cỏ
Hay cũng buồn giấu nuối tiếc xa xôi?
Hãy khóc đi em để còn tìm được
Chút bình yên dẫu nhỏ nhoi
Là tất cả anh à yêu thương ấy
Giếng có sâu đợi nước trong sẽ nhìn thấy đáy
Thành kỷ niệm rồi
Cách xa nhiều vẫn có một niềm tin
Hãy khóc đi em làm sao được lãng quên
Biết chẳng thể nên dối lòng đành vậy
Cơn bão đi qua cứ dày vò nhau mãi
Nước mắt rơi thành bài hát cho anh
Hãy khóc đi em đừng ném mình trong bóng đêm
Trốn trong đó và thấy mình bé nhỏ
Em dám yêu bằng hơi thở
Hơi thở cho anh và hơi thở cho em
Hãy khóc đi em nỗi nhớ có thành tên
Buồn không đủ bởi yêu thương nhiều quá
Phố vẫn thế. Ngác ngơ và xa lạ
Dẫu thêm một người vẫn chống chếnh một bên
Hãy khóc đi em
Không vì tiếc những gì đã trao anh
Chỉ đơn giản vì em muốn khóc
Anh đi qua
Lặng im và chân thật
Chiều cũng buồn khi nắng dần xa...
(Vũ Mai Phương)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét