Nó vẫn không thôi nhắc tên anh từng chiều vàng lá đổ
Anh về đi vệt nắng cuối ngày đang tìm quên trên phố
Nhẹ bẫng một bàn tay ngón ngắn ngón dài
Sao anh không về cho em mượn bờ vai
Để em trút cô đơn sau tháng ngày dài hụt hẫng
Để mỗi sớm mai khi bình minh vừa chớm
Em lại vùi vào lòng xóa hết những chông chênh
Sao anh không về khõa lấp nỗi nhớ thương
Dai dẳng theo em suốt một chặng đường khắc khoải
Mắt môi vẫn xanh như chờ người đưa tay hái
Tim vẫn chẳng chịu lành cứ hoen rỉ mãi anh ơi
Nay phố đông người sao em lại thấy chơi vơi
Thầm gọi tên anh trong cõi trời không tiếng vọng
Anh về nhanh thôi hồn tim em… trống rỗng
Sao anh chẳng về hong khô lệ cho em!
Lê Trà My
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét