Lối cũ khi xưa cũng phai màu ký ức
Và trong trái tim không còn ai rạo rực
Một nụ hôn thôi cũng lạnh lẽo, hững hờ
Có thể một ngày anh viết những bài thơ
Chẳng có tên em mà là cô gái khác
Trong một ngày buồn ngọn khói chiều đi lạc
Như bài thơ nào anh từng tặng riêng em
Cũng có thể là chúng mình đã nhỏ nhen
Chẳng đủ bao dung để thứ tha lầm lỗi
Nên đã buông tay trong nhạt nhòa, rất vội
Lá trút, thu đưa...thoang thoảng phố giao mùa
Cũng có thể là một ngày qua lối xưa
Anh gặp lại em dưới mưa chiều, đang khóc
Chẳng biết do đâu hay nhớ giờ tan học
Anh dắt tay em... xưa ấy, rất xưa rồi.!
Hữu Duyên
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét