Mình ngồi chung lại góc ngày xưa
Em khuấy đều cốc cà phê sữa
Anh lặng nhìn những giọt đen rơi
“Anh dạo này đã được thảnh thơi?
Không còn quay cuồng với công tác?
Tóc anh lơ thơ vài sợi bạc
Vẫn còn thức khuya nhiều lắm sao?”
“Sức khỏe em dạo này thế nào?
Đêm ngủ có còn hay đói vặt?
Đừng lười ăn, qua loa, lắt nhắt
Để rồi đau bao tử nữa nghen.”
Tóc em dạo này lại dài thêm
Đã quên mùi một bàn tay ấm
Bờ vai anh chơ vơ trống quạnh
Không còn chờ một mái đầu thương
“Cuộc sống của em vẫn bình thường
Công việc, chuyện nhà, đều suôn sẻ
Em vẫn luôn giữ gìn sức khỏe
Thi thoảng hẹn hò hội bạn thân.”
“Công việc anh có thêm người đỡ đần
Nhịp sống đã thưa dần hối hả
Anh cũng thôi để mình vất vả
Biết chăm lo chính mình nhiều hơn.”
Mình đã từng quên hết cô đơn
Từng nghĩ buông tay nhau thật khó
Nhưng cuộc sống luôn có lý do
Để mình vượt qua, và bước tiếp
(Anh đã từng nhớ em da diết
Nhớ khoảnh khắc môi khẽ chạm môi
Nhớ cái ôm, ôm mãi không thôi
Em đã từng nhớ anh quay quắt)
Chúng ta sẽ thôi dừng thắc mắc
Những nỗi buồn phải trôi về đâu
Khi chúng ta bước khỏi đời nhau
(Và đâu thể nào quay trở lại)
Hãy yên lòng từ nay về sau mãi
Lòng thanh bình như thuở vẫn tinh khôi
Với tình yêu, ai chẳng từng khờ dại
Hãy tin rằng mình sẽ ổn cả thôi.
(Hi Tường)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét