Những đớn đau như thế đã đủ rồi
Anh chỉ tiếc cho một thời hoang dại
Yêu nồng nàn nay bỗng chốc buông lơi
Mùa thu đã sót lại vài chiếc lá
Cơn mưa qua ướt đẫm áo em về
Con đường cũ nay nhường đường đông giá
Lối hao gầy em chắc rét tái tê

Xin gửi lại những ân cần thăm hỏi
Cho cuộc tình đã mất bóng từ lâu
Đôi bàn chân kiếm tìm nhau mệt mỏi
Giữa phố quen,muôn hoa hóa nhạt màu
Em đừng trách,xin em đừng oán hận
Là sức anh đã đến lúc kiệt tàn
Cơn gió trở,đùa qua người son phấn
Anh dại khờ nên chạm những trái ngang
Hưng Đăng
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét