Nên nếu buồn cứ thản nhiên mà khóc
Mỗi cuộc đời có nghìn điều khó nhọc
Như việc quên một người em đã trọn niềm thương.
Có ai bắt em mạnh mẽ bước đến cuối con đường
Cứ dừng lại xuýt xoa lúc mỏi chân chùng gối
Như con sẻ nâu vẫn im lìm khi trời bão nổi
Để biết được hướng rẽ nào sẽ dẫn đến bình yên.
Có ai bắt em giấu hết nỗi niềm riêng
Rồi ngẩng cao đầu và bảo rằng “em ổn”
Sỏi đá cũng biết đau nếu quá nhiều thương tổn
Sao em phải dối lòng cô gái nhỏ kia ơi!

Ai chẳng có một lần phải vấp ngã trong đời
Đừng cứ để nước mắt ngược về nơi ngực trái
Đối mặt một lần hay để mình đau mãi
Đời còn dài
Em còn trẻ
Phải không?
Nên cứ yếu đuối đi với một vết thương lòng
Cắn nát đôi môi rồi khóc ròng như đứa trẻ
Chuyện cũ chóng qua và ngày mai em sẽ
Yên bình bởi vì
em xứng đáng bình yên!
Giông bão tan rồi lại có nắng ngoài hiên.
sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét