Tháng Mười Hai về rồi lau nước mắt cho khô
Mặc váy hồng môi điểm son tô
Nụ cười hiền cho ấm lòng phố lạnh
Tháng Mười Hai về nhắc nhớ một mùa đông
Một ngày bão giông hai sáu năm về trước
Ngày duy nhất trong đời em khóc
Mẹ em cười hạnh phúc đến hôm nay

Có phải em sinh ra trong giá lạnh heo may
Nên bão giông cứ ôm đời em mãi
Người xa em cũng vào ngày mưa gió
Nên bốn mùa em lạnh giá tim côi
Thôi nhé em! Những giông bão qua rồi
Em hãy cười cho môi hồng tươi tắn
Cho tháng Mười Hai trong em thêm chút nắng
Cho phố Đông bớt lạnh lẽo, cô đơn
Em hãy cười như chưa từng biết tủi hờn
Chưa từng có những đêm khóc thầm nhức nhối
Em hãy cười rồi niềm vui sẽ tới
Cô gái mùa đông có trái tim ấm bên mình
(Sương Mai)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét