Thì ban đầu thôi không thuộc về nhau
Để bây giờ đến thở cũng nghe đau
Tim buốt rát cô đơn, lòng đắng chát.
Em đã cố nghĩ về nhiều điều khác
Tự dối rằng " ừ, mình ổn " dễ thôi
Mà sao nghe hồn lạc chốn xa xôi
Khóc cười cũng chỉ riêng mình mình biết.
Khi trong nhau, đã đau mầm ly biệt
Nước mắt đẫm môi cười trên đỉnh tình sâu
Lời tạ từ, mãi không nói thành câu
Rồi vội vã
rời nhau
buồn chất ngất....

Chẳng tiếc gì nhau chẳng màng gì được mất
Cũng chẳng hẹn thề, chẳng thể thuộc về nhau
Như vết thương sâu đau một nỗi ngọt ngào
Mà không nỡ buông lời nào oán trách.
Mình có quên nhau không với thời gian và khoảng cách
Hay sẽ là nhung nhớ nhiều hơn
Em chẳng biết đâu giờ chỉ thấy dỗi hờn
Vì không thể chạm vào anh như lòng muốn.
Về với em đi...mình ơi...
Không chỉ là bên em trong tâm tưởng
Em nhớ anh nhiều, nhớ nhiều biết bao nhiêu
Về đi mình...Em đợi những lời yêu
Từ duy nhất anh thôi - người chung miền yêu dấu.
THỦY NGUYỄN
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét